Mồ Hoang Phế
Bốn mùa sương gió mặc tình rơi
Anh hùng tử sĩ mồ hoang phế !
Ai đó ! có thương cho kiếp người
Xương đã tàn sao vẫn chưa yên ?
Súng đã gẫy rồi sao vẫn oán ?
Hay còn khiếp sợ nắm xương khô
Đất trời hởi ! xin thương kẻ tử
Cho ngũ yên dưới mộ hoang tàn !.
Tuyết-Nga