Le Cor
J’aime le son du Cor, le soir, au fond des bois
,
Soit qu’il chante les pleurs de la biche aux abois
,
Ou l’adieu du chasseur que l’écho faible
accueille
Et que le vent du nord porte de feuille en feuille .
Que de fois, seul dans l’ombre à minuit demeuré
,
J’ai souri de l’entendre, et plus souvent
pleuré !
Car je croyais ouir de ces bruits prophétiques
Qui précédaient la mort des Paladins antiques .
Ô montagnes d’azur ! ô pays adoré ! (1)
Rocs de la Frazona, cirque du Marboré ,
Cascades qui tombent des neiges entrai^nées ,
Sources, gaves, ruisseaux, torrents des Pyrénées ;
Monts gelés et fleuris, trône des deux saisons ,
Dont le front est de glace et le pied de gazons !
C’est là qu’il faut s’assoir, c’est
là qu’il faut entendre
Les airs lointains d’un Cor melancolique et tendre
.
Sovent un voyageur, lorsque l’air est sans bruit
,
De cette voix d’airain fait retentir la nuit ;
À ses chants cadencés autour de lui se mêle
L’harmonieux grelot du jeunne agneau qui bêle .
Une biche attentive, au lieu de se cacher ,
Se suspend immobile au sommet du rocher ,
Et la cascade unit, dans une chute immense ,
Son éternelle plainte au chant de la romance .
Âmes des Chevaliers, revenez-vous encore ?
Est-ce vous qui parlez avec la voix du Cor ?
Roncevaux ! Roncevaux ! dans ta sombre vallée !
L’ombre du grand Roland n’est donc pas consolée
!
Alfred De Vigny 1787-1863
Tiếng Kèn Trong Rừng Chiều
Tôi
thích tiếng Còi chiều, nơi cuối rừng ,
Nghe
như tiếng than nai vàng lạc lối ,
Còi thợ
săn từ giả còn vang dội…
Luồng
gío bấc xưyên cành lá rụng rơi .
Nhiều
lần, một mình ngồi trong đêm tối ,
Tôi
cười nghe Còi, thường khi thở than !
Vì
tưởng chừng tiếng Còi báo hiệu rằng
Những
Kỵ Mã thời xưa đã gục ngã .
Núi màu
xanh tươi, chiều vàng đẹp quá ! (*)
Dốc
đá ghồ ghề, thung lủng thênh thang ,
Khối
tuyết tan ra chảy thành ghềnh thác ,
Suối,
hồ, xinh đẹp của dãy núi cao ;
Núi
khi đông đá, lúc hoa trổ màu ,
Tuyết
phủ trên cao, dưới đồng xanh ngát !
Lặng
ngồi nơi đây, ta buồn man mác
Khi
nghe tiếng Còi từ xa vọng lại .
Lúc
trời yên lặng, vang dội quanh đây
Bước
chân lữ hành trong đêm thanh vắng
Hoà
điệu cùng tiếng lục lạc tung tăng
Của
một chú cừu non đang khóc than .
Trên
mỏm đá, xuất hiện con nai vàng ,
Đứng
lặng lẽ, bất động, ngó châm châm
Thác
đổ ầm ì hoà tiếng thì thầm
Triền
miên như một bài ca tình ái .
Hồn Chiến
Mã, các Ông trở về đây ?
Thở
than cùng tiếng Còi trong sương đêm ?
Nơi
thung lủng Ronceveaux êm đềm !
Anh
hùng Roland chẳng được vấn an ! ?
Phỏng
dịch. Nguyễn Minh Châu – TĐ3 Soibien
(*)
Pays adoré ở đây là paysage doré, đối nghịch với chữ núi xanh.
Nhạc ngoại quốc